+---Như đã hứa trong một chuyên đề khác, hôm nay trueman sẽ chia sẻ với các bạn một trong những kỹ năng quan trọng hàng đầu trong quan hệ xã hội nói chung, và trong giao tiếp với phụ nữ nói riêng: kỹ năng kể chuyện:
Kể chuyện là một trong những kỹ năng quan trọng nhất - và thật trớ trêu, cũng là một trong những kỹ năng thường bị bỏ qua nhất.
-Tynan-
Thực lòng mà nói, trước khi biết đến Alpha Art, mình chưa từng nghĩ rằng kể chuyện lại hữu dụng đến thế trong giao tiếp với phụ nữ, càng không biết kể chuyện còn được nghiên cứu và phát triển (một cách rất khoa học!) thành cả một kỹ năng riêng. Kể chuyện không những có thể truyền đạt ý nghĩ của bạn một cách cuốn hút và đầy đủ nhất, qua đó bạn còn có thể thể hiện tính cách và phẩm chất của bản thân một cách vô cùng khéo léo nữa (show but not tell). Và còn một ích lợi mà mình vừa mới ngộ ra trong quá trình luyện tập kỹ năng này: Kể chuyện giúp bạn tìm về ký ức, tìm về những kỷ niệm tưởng chừng như đã bị lãng quên -giống như một kho báu nằm phủi bụi tự nhiên được tìm thấy vậy. Rất tự nhiên, bây giờ khi nhìn lại quá khứ, trueman chợt nhận ra: mình cũng từng có một cuộc sống tuyệt vời và đáng nhớ đó chứ? Và cũng khi bản thân ngộ ra điều ấy, sự tự tin cũng đồng thời cũng tăng theo. Tôi có một cuộc sống thú vị, và do đó tôi cũng là một người tuyệt vời - vì thế, những cô gái mới là những người thực sự muốn được là một phần của cuộc sống tuyệt vời đó, phải không? Cũng vì lý do đó - tiêu đề không chỉ là kỹ năng kể chuyện, mà là: Kỹ năng kể chuyện và kho báu bị lãng quên. Và như những chuyên đề khác của trueman, sau một đoạn mở đầu khá là dài dòng này (nhưng không hề nhàm chán nhé
Step 1. Your life - your story:
Chắc các bạn ai cũng từng nghe qua một quy tắc : content is king - trong mọi câu chuyện, nội dung luôn là yếu tố quan trọng hàng đầu. Và bởi vì: phái yếu vô cùng nhạy cảm và cô ấy dễ dàng nhận ra được sự nhiệt huyết hay sự xúc động bạn gửi gắm trong câu chuyện (Alpha Art vol. 1) , nên nội dung câu chuyện phải được lấy chất liệu từ chính cuộc sống riêng của bạn. Phần này sẽ chia sẻ cách bạn tìm thấy nguyên liệu cho câu chuyện riêng của mình.
Step 2. Show but not tell:
Sau khi đã có đầy đủ nguyên liệu trong tay, một công thức hợp lý sẽ là cái bạn cần. Phần 2 này sẽ đưa ra một loạt tip và công thức để sắp xếp những kỷ niệm, những ký ức, những chi tiết thành một mạch truyện hợp lý - đồng thời cách giúp bạn gửi gắm những cảm xúc rất riêng vào trong câu chuyện đó.
Nếu trời đẹp thì chắc mình sẽ bonus một vài câu chuyện mẫu để các bạn dễ tưởng tượng nữa
Step 3. Practice make it perfect:
Và cuối cùng, khi câu chuyện đã sẵn sàng, bạn còn cần một cách kể chuyện hợp lý nữa. Từ cách đưa câu chuyện của bạn vào mạch nói chuyện một cách tự nhiên nhất, cho đến cách ngắt nghỉ, sử dụng giọng điệu, sử dụng cử chỉ, ánh mắt sao cho truyền cảm và hiệu quả nhất... tất cả sẽ được nhắc đến trong phần cuối cùng này.
Chốt thêm phần Bonus: sơ đồ 3 bước để giúp các bạn hoàn thiện kỹ năng kể chuyện một cách nhanh và hiệu quả nhất.
Step 1. Your life - your story
Như đã nói ở trên, câu chuyện của bạn phải là câu chuyện có thật, được viết lên bằng chất liệu là chính cuộc sống của bạn. Nhưng chắc sẽ có người nói ngay: "nhưng tôi không có nhiều chuyện để kể như vậy đâu?".
Bạn chắc chứ?
Hãy thử tính đơn giản như thế này - lấy tuổi trung bình của độc giả Alpha Art là 20. Một năm có 365 ngày, mỗi ngày là 24 giờ. Vậy là bạn đã sống 175200 giờ đồng hồ - trong mỗi giờ mỗi phút bạn sống, có biết bao nhiêu điều đã xảy ra - vậy xin đừng nói rằng bạn không có câu chuyện nào để kể. Bạn có cả một kho chuyện đấy chứ - chẳng qua là bạn chẳng thể nào có thể nhớ lại ngay được mà thôi.
Con trai không giống con gái, họ không thường viết nhật ký ghi lại những điều đã xảy ra, không phải ai cũng viết blog, không phải cuộc vui nào cũng được ghi lại bằng những bức ảnh, những thước phim... Do đó cũng thật khó để nhớ lại một chuyện đã từng đã xảy ra trong quá khứ - đúng không?
Không hẳn vậy, bất kỳ chuyện gì đáng nhớ từng xảy ra với bạn - cho dù nó đã trôi qua rất rất lâu, vẫn để lại dấu vết trong cuộc đời của bạn. Đó là Kỷ niệm, là Kỷ vật, đó là Nơi nó đã xảy ra và là Người trong câu chuyện đó. Theo 4 dấu vết này, và bạn sẽ tìm lại được những ký ức tưởng chừng như đã bị lãng quên.
1. Kỷ Niệm:
Đầu tiên hãy nói đến Kỷ Niệm. Kỷ niệm chính là trung tâm của câu chuyện, và trung tâm của kỷ niệm - có lẽ không gì khác, là cảm xúc. Hãy nhớ lại những chuyện đem lại cho bạn nhiều cảm xúc trong quá khứ. Cảm xúc con người có muôn vàn: yêu, ghét, hạnh phúc, đau buồn, phấn khích, chán chường ... Những kỷ niệm đáng nhớ nhất có lẽ là những kỷ niệm với một cảm xúc mạnh mẽ nhất, hoặc đưa bạn đi từ cảm xúc này - đến cảm xúc khác, nhưng cũng có thể là bao nhiêu cảm xúc lẫn lộn cùng lúc.... Hãy nhớ lại những lần như thế, và bạn sẽ có những câu chuyện hay nhất. Nhiều khi những câu chuyện như thế này, được viết ra từ cảm xúc - lại là những câu chuyện truyền cảm nhất và tự nhiên nhất, mà không cần đến bất kỳ kỹ thuật và mánh khóe nào
2. Kỷ vật:
Và mỗi câu chuyện cũng thường gắn với một Kỷ vật. Kỷ vật có muôn hình vạn trạng: đó có thể là một món quà bạn được tặng, hay là một món quà mà bạn chưa bao giờ dám tặng
, có thể là một bức ảnh cũ, một tấm thiệp xưa, một bức thư ngày nào - một tin nhắn bạn chưa kịp xóa, một chiếc lá ép, một trang nhật ký hay là cuốn vở kỷ niệm cuối năm cấp ba ... cũng có thể là một vết sẹo nhỏ sẽ đi cùng bạn đến cuối cuộc đời.Tất cả đều có câu chuyện của riêng nó. Tôi có thói quen để những kỷ vật của mình khắp phòng, để luôn nhớ lại những câu chuyện từng xảy ra. Rất nhiều lần khi có người đến thăm, những món đồ nhỏ đó luôn được chú ý đặc biệt. "À em biết không? Cái đó là một lần ...." - rất nhiều câu chuyện được bắt đầu kể như thế.
3. Nơi xưa, chốn cũ:
Không thể tìm lại trong phút chốc như Kỷ niệm, cũng không thể với tay mà chạm đến như Kỷ vật, nhưngNơi xưa, chốn cũ luôn đem lại nhiều cảm xúc nhất, đặc biệt là khi bạn lâu rồi chưa quay trở lại nơi ấy. Đôi khi hãy quay về mái trường cấp 2, cấp 3 xưa, đi bộ một mình trên những con đường bạn đã đi qua, ghé thăm quán Cafe cũ - ngồi chỗ bạn đã từng ngồi, và bắt đầu tưởng tượng lại ngày ấy, năm nào. Đối với trueman, đó luôn luôn là những trải nghiệm thú vị.
4. Con người:
Ở giữa và kết nối tất cả, luôn luôn là Con người. Kỷ niệm về một người, kỷ vật từ một người và nơi nào đó cũng đã có một người với một câu chuyện ... Đó có thể là một người bạn cũ, một người bạn mới, tình cũ, tình mới, một người đã từng đi cùng bạn qua bao thăng trầm cuộc sống, một người thực sự hiểu bạn, hay là một người chỉ gặp một lần nhưng cũng đủ để lại ấn tượng cho bạn suốt đời... Hãy nhớ về họ, hoặc thậm chí, tìm lại họ một lần nữa - có thể gặp mặt, cũng có thể bắt đầu bằng một tin nhắn, một bức eMail và bắt đầu tán gẫu. Có những chi tiết tưởng chừng như đã quên, hoặc bạn chưa từng biết - sẽ nhanh chóng trở lại trong cuộc nói chuyện ấy.
Nhưng tìm lại ký ức thôi chưa đủ, bạn còn nên biết cách tạo thêm nhiều ký ức mới nữa. Hãy bắt đầu với 2 việc: trải nghiệm thêm và tìm cách lưu nó lại. Một mặt hãy gia tăng vốn sống của bạn: đi du lịch, thử những điều mới, tìm gặp những người mới, đi tới nơi mới... Còn một mặt, hãy ghi lại những điều bạn trải qua bằng ngòi bút, bằng bàn phím, bằng những bức ảnh, những thước phim... Sau này tất cả sẽ trở thành tài sản vô giá của tuổi trẻ đấy
Như đã nói ở trên, câu chuyện của bạn phải là câu chuyện có thật, được viết lên bằng chất liệu là chính cuộc sống của bạn. Nhưng chắc sẽ có người nói ngay: "nhưng tôi không có nhiều chuyện để kể như vậy đâu?".
Bạn chắc chứ?
Hãy thử tính đơn giản như thế này - lấy tuổi trung bình của độc giả Alpha Art là 20. Một năm có 365 ngày, mỗi ngày là 24 giờ. Vậy là bạn đã sống 175200 giờ đồng hồ - trong mỗi giờ mỗi phút bạn sống, có biết bao nhiêu điều đã xảy ra - vậy xin đừng nói rằng bạn không có câu chuyện nào để kể. Bạn có cả một kho chuyện đấy chứ - chẳng qua là bạn chẳng thể nào có thể nhớ lại ngay được mà thôi.
Con trai không giống con gái, họ không thường viết nhật ký ghi lại những điều đã xảy ra, không phải ai cũng viết blog, không phải cuộc vui nào cũng được ghi lại bằng những bức ảnh, những thước phim... Do đó cũng thật khó để nhớ lại một chuyện đã từng đã xảy ra trong quá khứ - đúng không?
Không hẳn vậy, bất kỳ chuyện gì đáng nhớ từng xảy ra với bạn - cho dù nó đã trôi qua rất rất lâu, vẫn để lại dấu vết trong cuộc đời của bạn. Đó là Kỷ niệm, là Kỷ vật, đó là Nơi nó đã xảy ra và là Người trong câu chuyện đó. Theo 4 dấu vết này, và bạn sẽ tìm lại được những ký ức tưởng chừng như đã bị lãng quên.
1. Kỷ Niệm:
Đầu tiên hãy nói đến Kỷ Niệm. Kỷ niệm chính là trung tâm của câu chuyện, và trung tâm của kỷ niệm - có lẽ không gì khác, là cảm xúc. Hãy nhớ lại những chuyện đem lại cho bạn nhiều cảm xúc trong quá khứ. Cảm xúc con người có muôn vàn: yêu, ghét, hạnh phúc, đau buồn, phấn khích, chán chường ... Những kỷ niệm đáng nhớ nhất có lẽ là những kỷ niệm với một cảm xúc mạnh mẽ nhất, hoặc đưa bạn đi từ cảm xúc này - đến cảm xúc khác, nhưng cũng có thể là bao nhiêu cảm xúc lẫn lộn cùng lúc.... Hãy nhớ lại những lần như thế, và bạn sẽ có những câu chuyện hay nhất. Nhiều khi những câu chuyện như thế này, được viết ra từ cảm xúc - lại là những câu chuyện truyền cảm nhất và tự nhiên nhất, mà không cần đến bất kỳ kỹ thuật và mánh khóe nào
2. Kỷ vật:
Và mỗi câu chuyện cũng thường gắn với một Kỷ vật. Kỷ vật có muôn hình vạn trạng: đó có thể là một món quà bạn được tặng, hay là một món quà mà bạn chưa bao giờ dám tặng
3. Nơi xưa, chốn cũ:
Không thể tìm lại trong phút chốc như Kỷ niệm, cũng không thể với tay mà chạm đến như Kỷ vật, nhưngNơi xưa, chốn cũ luôn đem lại nhiều cảm xúc nhất, đặc biệt là khi bạn lâu rồi chưa quay trở lại nơi ấy. Đôi khi hãy quay về mái trường cấp 2, cấp 3 xưa, đi bộ một mình trên những con đường bạn đã đi qua, ghé thăm quán Cafe cũ - ngồi chỗ bạn đã từng ngồi, và bắt đầu tưởng tượng lại ngày ấy, năm nào. Đối với trueman, đó luôn luôn là những trải nghiệm thú vị.
4. Con người:
Ở giữa và kết nối tất cả, luôn luôn là Con người. Kỷ niệm về một người, kỷ vật từ một người và nơi nào đó cũng đã có một người với một câu chuyện ... Đó có thể là một người bạn cũ, một người bạn mới, tình cũ, tình mới, một người đã từng đi cùng bạn qua bao thăng trầm cuộc sống, một người thực sự hiểu bạn, hay là một người chỉ gặp một lần nhưng cũng đủ để lại ấn tượng cho bạn suốt đời... Hãy nhớ về họ, hoặc thậm chí, tìm lại họ một lần nữa - có thể gặp mặt, cũng có thể bắt đầu bằng một tin nhắn, một bức eMail và bắt đầu tán gẫu. Có những chi tiết tưởng chừng như đã quên, hoặc bạn chưa từng biết - sẽ nhanh chóng trở lại trong cuộc nói chuyện ấy.
_________________________
Nhưng tìm lại ký ức thôi chưa đủ, bạn còn nên biết cách tạo thêm nhiều ký ức mới nữa. Hãy bắt đầu với 2 việc: trải nghiệm thêm và tìm cách lưu nó lại. Một mặt hãy gia tăng vốn sống của bạn: đi du lịch, thử những điều mới, tìm gặp những người mới, đi tới nơi mới... Còn một mặt, hãy ghi lại những điều bạn trải qua bằng ngòi bút, bằng bàn phím, bằng những bức ảnh, những thước phim... Sau này tất cả sẽ trở thành tài sản vô giá của tuổi trẻ đấy
Step 2. Show but not tell (1)
Trước khi bắt đầu "kể", bạn cần phải có "chuyện" trước đã.
Ở giai đoạn ban đầu, muốn kể một câu chuyện hay, ta luôn cần một sự chuẩn bị kỹ lưỡng. Và khi bạn đã nhuần nhuyễn một kỹ thuật, bạn sẽ có thể thực hiện nó một cách vô thức mà gần như không cần bất cứ một sự chuẩn bị gì. Nhưng trước hết hãy tập những bước đầu tiên đã. Quan điểm của mình là: hãy luôn cố gắngthực hiện những bước căn bản nhất một cách hoàn hảo nhất, rồi sau đó hãy tiến đến những nấc cao hơn. Do đó, phần này cũng được chia ra làm 3 phần nhỏ, với những kỹ thuật, những quy tắc từ cơ bản đến nâng cao:
A. 5 Quy tắc tiên quyết:
Đây là phần quan trọng nhất, thực tế khi cho dù khi đã quá nhuần nhuyễn các kỹ thuật nâng cao, chúng ta vẫn có thể mắc phải những lỗi rất căn bản. Để tránh những lỗi này, bạn cần nhớ trong lòng 5 quy tắc sau:
1. Câu chuyện thật, cảm xúc thật:
Bởi vì nó quá quan trọng, cho nên trueman phải nhắc lại một lần nữa: hãy sử dụng chính những câu chuyện của bản thân, hãy kể bằng chính những cảm xúc thật nhất. Không chỉ vì con gái rất tinh và có thể cảm nhận được sự giả dối, không sớm thì muộn - mà còn vì một lý do khác: sự tự tôn trọng bản thân.
Chàng trai, bạn là một thằng đàn ông - bạn có cuộc đời riêng, câu chuyện riêng của mình. Lấy chuyện của người khác rồi bịa thành của mình - theo trueman là một sự xúc phạm tới giá trị bản thân. Cuộc sống của bạn rất thú vị, hãy sử dụng nó.
2. Súc tích, ngắn gọn:
Nhiều người cho rằng, câu chuyện hay thì cần li kỳ như tiểu thuyết. Thực tế những câu chuyện như thế sẽ rất thích hợp trong những trường hợp nhất định: khi bạn và cô gái đang ngồi bên cạnh nhau trên một chuyến đi dài, ví dụ trên xe du lịch hoặc trên máy bay - khi hai người gần như không có việc gì làm ngoài tán gẫu, và cũng không có ai ngắt ngang câu chuyện. Nằm trên giường phone game cũng tương tự thế. Nhưng trong hầu hết mọi trường hợp, ví dụ trong quán Cafe, khi hai người đi dạo, hoặc bạn muốn bắt chuyện với một cô gái đang đứng chờ bạn ở bến bus ... một câu chuyện ngắn gọn súc tích mới thực sự là thứ bạn hay dùng.
Bên cạnh đó, càng dài người ta càng dễ đánh mất hứng thú vào câu chuyện. Một câu chuyện dù có hay đến mấy, nhưng nếu người nghe không cảm nhận được điều đó, liệu còn có tác dụng chăng? Cuối cùng, chuyện càng ngắn càng dễ nhớ - những câu chuyện bạn nhớ nhất sẽ là những câu chuyện được bạn dùng nhiều nhất đấy 
3. Chia đoạn hợp lý:
Ngay từ lúc viết trên giấy, hãy cố gắng chia thành nhiều đoạn hợp lý. Nó không những giúp bạn nhớ lâu hơn, làm người nghe dễ hiểu câu chuyện hơn, mà còn giúp bạn nhận ra những khoảng lặng, những khoảng dừng hợp lý khi kể. Việc ngừng, nghỉ, ngắt đoạn khi kể như thế nào mình sẽ nói rõ hơn ở Step 3
4. Không quá cố gắng tạo ấn tượng:
Đúng, câu chuyện là để bạn gài nhưng thông tin ngầm nhằm "khoe" bản thân dễ hơn. Nhưng nó không có nghĩa là cứ chăm chăm vào những chi tiết đó. Hãy cứ tập trung trước hết vào câu chuyện, tập trung vào mạch ý và cảm xúc của bạn. Hãy kể một cách tự nhiên nhất. Hữu xạ tự nhiên hương, cô gái sẽ tự cảm nhận được điều đó.
5. Kể chuyện bạn thích, thích chuyện bạn kể:
Có lẽ không cần nói nhiều về quy tắc này, nó giúp câu chuyện của bạn trở nên vô cùng tự nhiên, làm tăng sự tự tin của bản thân khi kể chuyện, gây ấn tượng với cô gái về một chàng trai cuốn hút, làm việc mình thích và thích việc mình làm.
Step 2: Show but not tell (2)
B. 5 Kỹ thuật căn bản
Phần này sẽ đi sâu vào từng bước cụ thể để viết nên câu chuyện riêng của bạn. Mỗi bước cần có những kỹ thuật riêng, bao gồm:
1. Mở bài thu hút:
Một câu chuyện luôn bắt đầu bằng phần mở đầu. Mặc dù chỉ là một, hai câu ngắn gọn - nhưng bạn đừng bao giờ coi thường nó. Đầu xuôi - đuôi mới lọt, các cụ đã dạy thì cấm có sai bao giờ
. Mở bài là phần quyết định liệu người nghe có muốn nghe câu chuyện của bạn hay không. Nếu bạn mở đầu một cách chán ngắt, cô gái sẽ nghĩ chắc hẳn cả câu chuyện còn lại cũng chẳng khá hơn - và kết quả là bạn thua ngay từ vòng gửi xe - đau nhỉ?
E hèm, vậy làm như thế nào? Mình sẽ trích dẫn nguyên trong Alpha Art, vì có lẽ lặp lại phần này là hoàn toàn không cần thiết:
“Hôm nay anh lên tặng qua cho giáo sư. Em có biết chuyện gì đã xảy ra không? Anh tin rằng nếu em ở đó, em sẽ thấy bộ mặt không thể ngượng ngùng của anh và cười phá lên mất”.
“Em đã bao giờ chỉ vừa đang tức giận với một người, miệng lẩm bẩm chửi rủa mà ngay sau đó gặp lại họ lại phải phì cười chưa? Để anh kể cho em nghe về cuộc thách đấu có một không hai của anh.”
“Em biết không, nụ cười của em gợi cho anh nhớ đến một người bạn thời bé tý tý, anh luôn cảm thấy xúc động mỗi khi nhớ lại người đó.”
Ở ví dụ đầu tiên, cô ấy sẽ hiểu rằng có một việc gì đó, có vẻ phải hay ho và buồn cười lắm, đến mức bạn phải cực kỳ ngượng ngùng khi bạn đến tặng quà cho giáo sư của mình. Đây là một câu chuyện hài hước, lại đủ kịch tính để kích thích trí tò mò. Trí tưởng tượng của phụ nữ là vô cùng phong phú và nếu bạn điểm đúng “huyệt đạo” này, cánh cửa cảm xúc sẽ được mở ra, nơi cô ấy sẽ chăm chú lắng nghe xem chuyện gì đang chờ đón phía trước.
Ở ví dụ thứ hai, chính sự nghịch lý trong câu dẫn dắt là chìa khóa. Đang tức giận, ngay lập tức tâm trạng quay ngoắt 180 độ, bỗng dưng phì cười với người mà tôi vừa lẩm bẩm chửi rủa.
Ví dụ thứ ba là một cảm xúc khác. Chuyện tình cảm luôn là một đề tài KHÔNG bao giờ hết hấp dẫn với phái yếu cả. Vì vậy, chỉ cần một lời nói nhẹ nhàng, ẩn chứa tâm trạng thực sự của bạn đã đủ cuốn hút hoàn toàn sự chú ý của cô ấy.
Chú ý!
Thực ra mở bài, không phải là phần đầu tiên được nhắc đến khi bạn kể chuyện. Đúng, nó là phần đầu tiên của câu chuyện, nhưng để bắt đầu kể, bạn cần phần dẫn dắt nữa. Là sao?
Tưởng tượng thế này nhé: Cô gái và bạn đang nói về chủ đề học tập. Cứ coi như là chán ngắt đi, và bạn muốn kể về chuyến du lịch thú vị của mình gần đây. Làm thế nào để bắt đầu kể một cách tự nhiên nhất? Có 3 cách: tạo kết nối, thả mồi nhử và kể tự nhiên. 3 cách này mình sẽ nói rõ ở Step 3.
Không phải nhá hàng đâu lol. Vấn đề là phần này hoàn toàn không phải một phần của câu chuyện, mà bạn phải ứng biến phù hợp với hoàn cảnh, không thể nào viết sẵn ra giấy được, ok?
2. Xây dựng mạch ý:
Thân bài là phần chính của câu chuyện. Và cũng là phần dài nhất. Mà như trueman đã nói ở trên, chuyện càng dài, người nghe càng mất hứng thú. Vậy làm sao để cô gái chăm chú nghe câu chuyện của bạn từ đầu đến cuối đây?
Mạch ý trôi chảy và liên kết là yếu tố đầu tiên. Từ câu đầu tiên đến câu cuối cùng phải được nối kết với nhau nhịp nhàng. Câu thứ 2 phải được nối ý với câu thứ nhất. Một cách đơn giản mà hay dùng nhất là kể theo timeline. Ví dụ:
Em biết không hồi trước anh là anh ghét những ai tới muộn(1) lắm (nhìn liếc nàng, ý nói date nàng toàn đến muộn), thế nhưng cứ nghĩ tới chuyện một một cô bạn(1) hồi cấp 3 là anh chết vì cười, rồi chẳng thể nào bực mình cho đc.
Hồi ấy anh chơi thân với một cô bạn(2), cô này là có cái tật hay đến muộn(3) lắm. Khổ nỗi mỗi lần như thế(3) gọi vào di động cho chị ấy, chị ấy(2) lúc nào cũng nói : „ừ, tao đang đi trên đường đây rồi, chúng mày làm gì mà sốt hết cả ruột lên thế“. Mà lần nào cũng thế(3) cơ, đến rõ là muộn, hỏi tại làm sao thì toàn kêu là tắc đường, là chị ấy lúc gọi đang kẹt ngoài đường(4) thật, „không tin á, tao nói thật, nói sai lần nào tao đền chúng mày chầu nem chua rán(5) luôn“- cứng đầu cứng cổ lắm. Mấy lần đến muộn như thế mà có lần nào đc ăn nem(5) của chị ấy đâu, cuối cùng bọn anh nghĩ ra một kế: (Ngừng chút,nhấp ngụm cà phê cái đã, hay làm gì đại loại thế để nàng chờ lol)
Hôm ấy chị ấy cũng đến trễ(3), bọn anh liền gọi điện luôn hỏi bả đang ở đâu rồi: „tao đến ngay đây, đang trên đường(4) rồi nhé“. Thế là hôm ấy bọn anh đc bao ăn nem chua rán(5) trừ bữa. Cơ mà em biết không, muốn ăn nem chua rán(5) là phải lên xx Hàng Bông, chỗ đấy ngon tuyệt cú mèo, mỗi tội hơi đông, mà cũng hơi đắt(6) nữa… ơ mà mình đc bao(6) thì phải lăn tăn gì em nhỉ? Hôm ấy nghe đâu bọn anh xử hếtnửa tháng làm lương(6) làm thêm của chị ấy hahaha, cạch mặt bọn anh mất một tháng, nghĩ lại cũng thấy tội. Ấy chết em hỏi anh mới nhớ, chưa nói tại sao bọn anh đc ăn nem chùa nhỉ?
Đơn giản thôi, bọn anh lần đó gọi chị ấy vào số máy bàn(4)
Phía trên là một câu chuyện ngắn của mình. Những từ được đánh số giống nhau là những móc nối trong câu chuyện, giúp mạch truyện liên kết với nhau một cách nhịp nhàng.
3. Tạo cao trào cho câu chuyện:
Bất kỳ một bộ phim nào, một cuốn truyện nào cũng cần phải có những cao trào của nó. Cao trào, tức là đưa kịch tính của câu chuyện lên đến đỉnh điểm, rồi sau đó gỡ bỏ nút thắt kịch tính này. Thông thường kịch tính của một câu chuyện nằm ở 2 vị trí. giữa - hoặc cuối. Ví dụ phía trên trueman đã đẩy câu chuyện lên thành cao trào, bằng cách nói về vụ cá cược năm nào-nhưng không hề nhắc đến tại sao mình lại thắng cược lần đó. Cô gái khi theo dõi câu chuyện, sẽ vô cùng tò mò về đáp án chưa được giải đáp - nút thắt nằm ở sự tò mò đó. Câu nói cuối cùng là lời giải, đồng thời mở cái nút thắt kia. Đó là một ví dụ về việc tạo cao trào đếncuối câu chuyện.
Một cách khác là tạo kịch tính ở giữa câu chuyện, rồi phần sau đó đưa ra một kết luận, một lời nhận xét để chốt lại. Cách này có vẻ thích hợp hơn nếu như bạn muốn kể một câu chuyện sâu lắng, cần nhiều khoảng lặng để người nghe tự suy ngẫm.
4. Thông tin ngầm:
Hay còn gọi là khoe khéo lol. Show but not tell.
Hiểu một cách đơn giản là bạn say sưa kể một câu chuyện về một chủ đề nào đó và trong khi kể, bạn khéo léo truyền đi một thông điệp khác nữa. Thông điệp khác ở đây có thể là một ưu điểm, hay một tích cách nổi bật về bạn, điều mà bạn e rằng, nếu mình đề cập trực tiếp đến sẽ bị coi là một kẻ khoác lác hay đang cố quá sức để gây sự chú ý với cô ấy.
Nghĩ mà xem, mục đích cuối cùng khi hai người chia sẻ với nhau những câu chuyện cá nhân là gì? Là khiến người đối diện cảm nhận được những nét đặc trưng của bạn và ngược lại, đúng không nào? Bởi vậy, thông điệp được gửi gắm trong câu chuyện mới thực sự là điều quan trọng nhất.
Hãy cùng tôi phân tích một số cách bạn có thể kể về bản thân một cách tự nhiên nhất.
“Đó là ngày đầu tiên anh nấu ăn, bắt đầu cuộc sống tự lập”: tôi có một cuộc sống tự lập, đồng nghĩa với việc tôi trưởng thành và người lớn.
“Từ trước ở nhà có mấy khi anh nấu cơm đâu chứ. Vậy mà bây giờ tự nhiên thi thoảng lại phải tổ chức gói bánh chưng cho hai chục người”: gia đình tôi ở Hà Nội, vậy mà tự nhiên tôi lại phải tổ chức tổ chức gói bánh chưng cho hai chục người làm gì. Điều này khiến cô gái tò mò và hỏi tôi, tôi sẽ cho cô ấy biết chuyện tôi gói bánh chưng ăn tết khi đi du học ra sao và những kỉ niệm đi dã ngoại trong khi học ở nước ngoài như thế nào.
5. Kết luận ấn tượng:
Những câu cuối cùng luôn để lại ấn tượng mạnh nhất. Ngắn gọn, súc tích và phải luôn có một ý nghĩa nào đó. Những câu nói cuối cùng này sẽ đi vào lòng người nhiều nhất.
Một câu kết hay không những có thể bày tỏ suy ngẫm, kết luận cuối cùng của bạn về câu chuyện, đôi khi nó còn giúp bạn mở ra một chủ đề mới cho cuộc đối thoại với cô gái.
B. 5 Kỹ thuật căn bản
Phần này sẽ đi sâu vào từng bước cụ thể để viết nên câu chuyện riêng của bạn. Mỗi bước cần có những kỹ thuật riêng, bao gồm:
1. Mở bài thu hút:
Một câu chuyện luôn bắt đầu bằng phần mở đầu. Mặc dù chỉ là một, hai câu ngắn gọn - nhưng bạn đừng bao giờ coi thường nó. Đầu xuôi - đuôi mới lọt, các cụ đã dạy thì cấm có sai bao giờ
E hèm, vậy làm như thế nào? Mình sẽ trích dẫn nguyên trong Alpha Art, vì có lẽ lặp lại phần này là hoàn toàn không cần thiết:
“Hôm nay anh lên tặng qua cho giáo sư. Em có biết chuyện gì đã xảy ra không? Anh tin rằng nếu em ở đó, em sẽ thấy bộ mặt không thể ngượng ngùng của anh và cười phá lên mất”.
“Em đã bao giờ chỉ vừa đang tức giận với một người, miệng lẩm bẩm chửi rủa mà ngay sau đó gặp lại họ lại phải phì cười chưa? Để anh kể cho em nghe về cuộc thách đấu có một không hai của anh.”
“Em biết không, nụ cười của em gợi cho anh nhớ đến một người bạn thời bé tý tý, anh luôn cảm thấy xúc động mỗi khi nhớ lại người đó.”
Ở ví dụ đầu tiên, cô ấy sẽ hiểu rằng có một việc gì đó, có vẻ phải hay ho và buồn cười lắm, đến mức bạn phải cực kỳ ngượng ngùng khi bạn đến tặng quà cho giáo sư của mình. Đây là một câu chuyện hài hước, lại đủ kịch tính để kích thích trí tò mò. Trí tưởng tượng của phụ nữ là vô cùng phong phú và nếu bạn điểm đúng “huyệt đạo” này, cánh cửa cảm xúc sẽ được mở ra, nơi cô ấy sẽ chăm chú lắng nghe xem chuyện gì đang chờ đón phía trước.
Ở ví dụ thứ hai, chính sự nghịch lý trong câu dẫn dắt là chìa khóa. Đang tức giận, ngay lập tức tâm trạng quay ngoắt 180 độ, bỗng dưng phì cười với người mà tôi vừa lẩm bẩm chửi rủa.
Ví dụ thứ ba là một cảm xúc khác. Chuyện tình cảm luôn là một đề tài KHÔNG bao giờ hết hấp dẫn với phái yếu cả. Vì vậy, chỉ cần một lời nói nhẹ nhàng, ẩn chứa tâm trạng thực sự của bạn đã đủ cuốn hút hoàn toàn sự chú ý của cô ấy.
Chú ý!
Thực ra mở bài, không phải là phần đầu tiên được nhắc đến khi bạn kể chuyện. Đúng, nó là phần đầu tiên của câu chuyện, nhưng để bắt đầu kể, bạn cần phần dẫn dắt nữa. Là sao?
Tưởng tượng thế này nhé: Cô gái và bạn đang nói về chủ đề học tập. Cứ coi như là chán ngắt đi, và bạn muốn kể về chuyến du lịch thú vị của mình gần đây. Làm thế nào để bắt đầu kể một cách tự nhiên nhất? Có 3 cách: tạo kết nối, thả mồi nhử và kể tự nhiên. 3 cách này mình sẽ nói rõ ở Step 3.
Không phải nhá hàng đâu lol. Vấn đề là phần này hoàn toàn không phải một phần của câu chuyện, mà bạn phải ứng biến phù hợp với hoàn cảnh, không thể nào viết sẵn ra giấy được, ok?
2. Xây dựng mạch ý:
Thân bài là phần chính của câu chuyện. Và cũng là phần dài nhất. Mà như trueman đã nói ở trên, chuyện càng dài, người nghe càng mất hứng thú. Vậy làm sao để cô gái chăm chú nghe câu chuyện của bạn từ đầu đến cuối đây?
Mạch ý trôi chảy và liên kết là yếu tố đầu tiên. Từ câu đầu tiên đến câu cuối cùng phải được nối kết với nhau nhịp nhàng. Câu thứ 2 phải được nối ý với câu thứ nhất. Một cách đơn giản mà hay dùng nhất là kể theo timeline. Ví dụ:
Em biết không hồi trước anh là anh ghét những ai tới muộn(1) lắm (nhìn liếc nàng, ý nói date nàng toàn đến muộn), thế nhưng cứ nghĩ tới chuyện một một cô bạn(1) hồi cấp 3 là anh chết vì cười, rồi chẳng thể nào bực mình cho đc.
Hồi ấy anh chơi thân với một cô bạn(2), cô này là có cái tật hay đến muộn(3) lắm. Khổ nỗi mỗi lần như thế(3) gọi vào di động cho chị ấy, chị ấy(2) lúc nào cũng nói : „ừ, tao đang đi trên đường đây rồi, chúng mày làm gì mà sốt hết cả ruột lên thế“. Mà lần nào cũng thế(3) cơ, đến rõ là muộn, hỏi tại làm sao thì toàn kêu là tắc đường, là chị ấy lúc gọi đang kẹt ngoài đường(4) thật, „không tin á, tao nói thật, nói sai lần nào tao đền chúng mày chầu nem chua rán(5) luôn“- cứng đầu cứng cổ lắm. Mấy lần đến muộn như thế mà có lần nào đc ăn nem(5) của chị ấy đâu, cuối cùng bọn anh nghĩ ra một kế: (Ngừng chút,nhấp ngụm cà phê cái đã, hay làm gì đại loại thế để nàng chờ lol)
Hôm ấy chị ấy cũng đến trễ(3), bọn anh liền gọi điện luôn hỏi bả đang ở đâu rồi: „tao đến ngay đây, đang trên đường(4) rồi nhé“. Thế là hôm ấy bọn anh đc bao ăn nem chua rán(5) trừ bữa. Cơ mà em biết không, muốn ăn nem chua rán(5) là phải lên xx Hàng Bông, chỗ đấy ngon tuyệt cú mèo, mỗi tội hơi đông, mà cũng hơi đắt(6) nữa… ơ mà mình đc bao(6) thì phải lăn tăn gì em nhỉ? Hôm ấy nghe đâu bọn anh xử hếtnửa tháng làm lương(6) làm thêm của chị ấy hahaha, cạch mặt bọn anh mất một tháng, nghĩ lại cũng thấy tội. Ấy chết em hỏi anh mới nhớ, chưa nói tại sao bọn anh đc ăn nem chùa nhỉ?
Đơn giản thôi, bọn anh lần đó gọi chị ấy vào số máy bàn(4)
Phía trên là một câu chuyện ngắn của mình. Những từ được đánh số giống nhau là những móc nối trong câu chuyện, giúp mạch truyện liên kết với nhau một cách nhịp nhàng.
3. Tạo cao trào cho câu chuyện:
Bất kỳ một bộ phim nào, một cuốn truyện nào cũng cần phải có những cao trào của nó. Cao trào, tức là đưa kịch tính của câu chuyện lên đến đỉnh điểm, rồi sau đó gỡ bỏ nút thắt kịch tính này. Thông thường kịch tính của một câu chuyện nằm ở 2 vị trí. giữa - hoặc cuối. Ví dụ phía trên trueman đã đẩy câu chuyện lên thành cao trào, bằng cách nói về vụ cá cược năm nào-nhưng không hề nhắc đến tại sao mình lại thắng cược lần đó. Cô gái khi theo dõi câu chuyện, sẽ vô cùng tò mò về đáp án chưa được giải đáp - nút thắt nằm ở sự tò mò đó. Câu nói cuối cùng là lời giải, đồng thời mở cái nút thắt kia. Đó là một ví dụ về việc tạo cao trào đếncuối câu chuyện.
Một cách khác là tạo kịch tính ở giữa câu chuyện, rồi phần sau đó đưa ra một kết luận, một lời nhận xét để chốt lại. Cách này có vẻ thích hợp hơn nếu như bạn muốn kể một câu chuyện sâu lắng, cần nhiều khoảng lặng để người nghe tự suy ngẫm.
4. Thông tin ngầm:
Hay còn gọi là khoe khéo lol. Show but not tell.
Hiểu một cách đơn giản là bạn say sưa kể một câu chuyện về một chủ đề nào đó và trong khi kể, bạn khéo léo truyền đi một thông điệp khác nữa. Thông điệp khác ở đây có thể là một ưu điểm, hay một tích cách nổi bật về bạn, điều mà bạn e rằng, nếu mình đề cập trực tiếp đến sẽ bị coi là một kẻ khoác lác hay đang cố quá sức để gây sự chú ý với cô ấy.
Nghĩ mà xem, mục đích cuối cùng khi hai người chia sẻ với nhau những câu chuyện cá nhân là gì? Là khiến người đối diện cảm nhận được những nét đặc trưng của bạn và ngược lại, đúng không nào? Bởi vậy, thông điệp được gửi gắm trong câu chuyện mới thực sự là điều quan trọng nhất.
Hãy cùng tôi phân tích một số cách bạn có thể kể về bản thân một cách tự nhiên nhất.
“Đó là ngày đầu tiên anh nấu ăn, bắt đầu cuộc sống tự lập”: tôi có một cuộc sống tự lập, đồng nghĩa với việc tôi trưởng thành và người lớn.
“Từ trước ở nhà có mấy khi anh nấu cơm đâu chứ. Vậy mà bây giờ tự nhiên thi thoảng lại phải tổ chức gói bánh chưng cho hai chục người”: gia đình tôi ở Hà Nội, vậy mà tự nhiên tôi lại phải tổ chức tổ chức gói bánh chưng cho hai chục người làm gì. Điều này khiến cô gái tò mò và hỏi tôi, tôi sẽ cho cô ấy biết chuyện tôi gói bánh chưng ăn tết khi đi du học ra sao và những kỉ niệm đi dã ngoại trong khi học ở nước ngoài như thế nào.
5. Kết luận ấn tượng:
Những câu cuối cùng luôn để lại ấn tượng mạnh nhất. Ngắn gọn, súc tích và phải luôn có một ý nghĩa nào đó. Những câu nói cuối cùng này sẽ đi vào lòng người nhiều nhất.
Một câu kết hay không những có thể bày tỏ suy ngẫm, kết luận cuối cùng của bạn về câu chuyện, đôi khi nó còn giúp bạn mở ra một chủ đề mới cho cuộc đối thoại với cô gái.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét